12a8thanthuong.blogspot.com (những thành viên)


Thứ Sáu, 25 tháng 6, 2010

Nếu bạn thấy thích Avatar của một nick nào đó nhưng không xin được . Thì bạn cứ làm theo cách này nhé :






- Copy đường link sau rồi dán vào thanh địa chỉ của trình duyệt web :



http://img.msg.yahoo.com/avatar.php?yids=



- Thêm nick của người mà bạn muốn lấy avatar vào đường link trên ( sau dấu = ) sau đó bấm Enter bạn sẽ có được ngay avatar ( dạng ảnh - share my picture ) của người đó mà không cần phải xin phép hay cài đặt thêm phần mềm nào cả .



Ví dụ http://img.msg.yahoo.com/avatar.php?yids=anhloinaruto2





the la ngon

Thứ Năm, 24 tháng 6, 2010

ra SẦM SƠN trốn nóng!




(Một vài hình ảnh về Sầm Sơn hè 2010 xem tại địa chỉ: http://hoangtrongmuon.blogtiengviet.net/2010/06/20/saosm_sain_van_phaosn_thadar_ng_tarl_tra







Mấy hôm nay, cái nắng nam thật kinh khủng. Nhiệt độ hàng ngày lên tới 36 - 37 độ C, nhiều hôm lên tới 39 - 40 độ C. Thêm vào đó, điện mất suốt từ lúc chưa mở mắt (chưa đến 6 giờ sáng) cho tới lúc nửa đêm (thường là 12 giờ đêm) nên cái bức bối khó chịu tăng lên gấp bội, nhất là khi mùa World cup 2010 ở Nam Phi đã bắt đầu chủ yếu với chiếc đài cát-xét chạy pin hoặc nghe trên điện thoại di động. Bực mình cái anh hàng điện, thu tiền thì nhanh, không nộp thì cắt điện, nhưng khi mất triền miên, mất không cố định giờ giấc, mất bất thình lình không báo trước, mất suốt từ sáng sớm đến đêm khuya, mất hết ngày này đến ngày khác khiến cho đời sống sinh hoạt đảo lộn, mọi người phải thức đêm làm việc, các hoạt động sản xuất kinh doanh gặp khó khăn thì chẳng thấy họ có một lời xin lỗi! Thế là từng ấy cái ấm ức dồn lại, nóng nực dẫn đến tức bực. Cần phải trốn nóng và thư giãn cho đỡ bực mình, tôi quyết định ra Sầm Sơn vài ngày cho thoải mái.

Cái anh Điện cũng rách việc. Không biết ngày xưa các cụ thế nào chứ cuộc sống bây giờ thiếu điện thật cực, cái nắng nóng như càng khắc nghiệt hơn. Cũng chính vì thiếu điện, mất điện nên trước ngày thu hồ sơ tuyển sinh vào lớp 10 đúng một ngày, tôi quyết định ra Sầm Sơn để trốn việc vì tôi trong Ban thu hồ sơ tuyển sinh. Mọi năm thì không sao vì thời điểm thu hồ sơ vào 10 muộn hơn và tình hình mất điện không diễn ra thường xuyên, liên tục, kéo dài như năm nay. Mất điện đồng nghĩa với việc không có quạt và phải ngồi thu hồ sơ trong cái nóng tới 40 độ C, trước mặt lại bị các học sinh quây kín, tranh nhau, xô đẩy nhau vào nộp trước rồi chửi lộn bậy. Thêm vào đó, cái mùi hôi hôi, khai khai, chua chua và đủ thứ mùi khét lẹt từ quần áo, từ mồ hôi do nô đùa của những học sinh mới lớn rất khó chịu. Rồi sau đó lại lăn ra sàn nhà để sắp xếp, kiểm dò... hồ sơ trong cái nóng, trong sự nhễ nhại của mồ hôi. Chỉ nghĩ đến tôi đã thấy sợ nên cần trốn ngay để thoát khỏi sự ám ảnh đó dù khi gọi điện xin nghỉ, cận ngày thu hồ sơ quá nhưng biết làm thế nào.



Sầm Sơn cách chỗ tôi ở chừng 120 km nên là nơi tôi đến không biết bao nhiêu lần trong các dịp hè, trong các dịp nghỉ khác từ hồi sinh viên cho đến bây giờ, đến mức nhiều lúc nghĩ đến đã thấy chán. Tuy nhiên, bãi biển ở đây vừa rộng vừa thoải, sóng lớn có thể nô giỡn, nhảy sóng đến mệt nhoài nên thu hút lượng khách đến có thể nói là đông đảo vào loại nhất trong các bãi biển ở miền Bắc. Vì thế đến đây vừa được thư giãn, vừa được đi dạo và nghỉ mát, đặc biệt được ngắm rất nhiều cô gái đẹp nên khi có mặt tại đây, tôi cũng thấy nguôi ngoai rất nhanh những bực bội trong người.



Những ngày hè, ra đây trốn nóng, trốn việc, trốn cả những buồn vui, bực mình khi nô giỡn sóng biển thật thích. Có thể lang thang dạo ven bờ biển, ngồi trên ghế hóng gió và ngắm biển đêm, có thể đi xe điện, đi xích lô đều với giá cả khá rẻ chỉ 10 nghìn một lượt, thuê xe đạp đôi đạp lòng vòng khắp nơi với giá cũng chỉ 30 nghìn một tiếng mà không phải đặt cược tiền hay giấy tờ gì. Diều cũng rất rẻ, chỉ 20 nghìn một chiếc cộng thêm vài trăm mét dây là có thể thả trên bãi biển. Cũng có thể thử cảm giác mạnh ở trò tàu lượn... Nói chung là rất nhiều trò có thể mang lại cảm giác vui vẻ, thoải mái

Hoàng Trọng Muôn

((((((lấy nguồn từ blog của thầy hoàng trọng muôn )))))
http://vn.360plus.yahoo.com/hoangtrongmuon

b duy tien (nguon http://sites.google.com/a/hanam.edu.vn/c3duytienb/ )

Trường THPT B Duy Tiên




Ảnh 1: Toàn cảnh ngôi trường













Ảnh 2: Một buổi sinh hoạt đầu tuần














Trường THPT B Duy Tiên thành lập năm 1973 (lúc bấy giờ gọi là trường Cấp III B Duy Tiên), địa điểm tại thôn Chuông, xã Duy Minh, huyện Duy Tiên, tỉnh Hà Nam. Năm học đầu 1973-1974 có hai chục cán bộ, giáo viên, công nhân viên và 300 HS gồm 2 lớp 9/10 (chuyển từ cấp III A Duy Tiên và cấp III Kim Bảng về), tuyển 6 lớp 8/10 (từ 17 xã của 2 huyện Duy Tiên & Kim Bảng).

Năm 1990 trường chuyển về địa điểm trên đường 60A, nay là đường phố Nguyễn Hữu Tiến thị trấn Đồng Văn huyện Duy Tiên. Năm học 2007-2008 là năm học có quy mô lớn nhất (60 cán bộ giáo viên, công nhân viên với 31 lớp, 1398 HS).


Năm học 2008-2009 nhà trường và 2 tổ chuyên môn được cấp trên xét công nhận là tập thể lao động xuất sắc và tặng giấy khen. Năm học 2009-2010 nhà trường sáu chục cán bộ, giáo viên, nhân viên với 25 lớp, 1141 HS.

lịch sử hà nam ( nguonhttp://www.hanam.gov.vn/index.asp?subMenuID=14&language=tiengviet)

Ký ức mãi trào dâng




Chuyến xe đưa các cựu chiến binh (CCB) thăm lại chiến trường xưa, nhất là nơi diễn ra trận chiến bi hùng với quân Pháp cách đây tròn 55 năm (ngày 21-5-1954) tại vùng núi Chanh Chè (huyện Thanh Liêm, Hà Nam) xuất phát từ Hà Nội khi trời nắng chang chang. Vậy mà vừa đặt chân đến chiến trường xưa, một cơn mưa rào làm tiết trời dịu hẳn. Sau 55 năm gặp lại các cựu du kích, các mẹ, các chị từng chở che, nuôi dưỡng, giúp đỡ bộ đội và chăm lo phần mộ cho những người đã hy sinh, các CCB trở về trong những vòng tay siết chặt, những ánh mắt nhòa lệ... Ký ức của trận chiến đấu bi hùng tái hiện, dâng trào cùng ước vọng tri ân hàng trăm chiến sĩ, người dân đã ngã xuống trong trận chống càn bảo vệ quê hương…



Về nơi trận chiến bi hùng



Về trận chiến đấu chống càn bi hùng ngày 21-5-1954 của bộ đội chủ lực thuộc Trung đoàn 95 (Đại đoàn 325), Trung đoàn 48 (Đại đoàn 320) và du kích, nhân dân xã Thanh Tâm, huyện Thanh Liêm, tỉnh Hà Nam, Báo Quân đội nhân dân đã đăng hai loạt bài: “Núi Chùa - Ký ức, máu đào”. Nhiều bạn đọc trong cả nước qua đó mới hiểu rằng, sau thất bại trên chiến trường Điện Biên Phủ ngày 7-5-1954, cuộc kháng chiến trường kỳ, gian khổ chưa kết thúc. Quân Pháp vẫn cay cú mở nhiều đợt càn quét ác liệt, đặc biệt là ở khu vực đồng bằng Bắc Bộ. Chúng cố giữ tuyến phòng thủ sông Đáy, tiêu hao sinh lực của ta và để vớt vát “thua trong danh dự”.







Các cựu chiến binh và cán bộ, du kích địa phương ôn lại những kỷ niệm trận chống càn ngày 21-5-1954

Địa bàn Thanh Liêm ngày đó dày đặc các đồn bốt của quân Pháp như bốt Tâng, Cõi, Cà, Sở, Non, Khởi Cầu... Các đơn vị bộ đội chủ lực của ta hoạt động ở khu vực này đã có những trận chiến đấu ác liệt với kẻ thù, mà trận chống càn tại núi Chùa - Chanh Chè (xã Thanh Tâm, huyện Thanh Liêm) là điển hình. Sáng 21-5-1954, mới qua một đêm di chuyển về đóng quân tại vùng núi Chanh Chè, Tiểu đoàn 227 (Trung đoàn 95) và một bộ phận cán bộ, chiến sĩ Tiểu đoàn 884 (Trung đoàn 48) đã phải chiến đấu chống trận càn quy mô lớn của quân Pháp. Dựa thế có hỏa lực mạnh, sức cơ động cao (xe bọc thép, máy bay, pháo binh)... địch liên tục tổ chức nhiều đợt tiến công vào các làng: Chanh Chè, Trà Châu, Khe Đá, Thong, Sở, núi Chùa... Được sự hỗ trợ đắc lực của bộ đội, du kích, nhân dân địa phương, bộ đội chủ lực đã đẩy lùi các đợt tiến công của địch. Cay cú vì thất bại và tiêu hao lớn sinh lực, quân Pháp sử dụng máy bay, xe lội nước ném bom, nã pháo dữ dội. Hàng trăm chiến sĩ, du kích, người dân đã anh dũng hy sinh. Sau trận chiến đấu, du kích, nhân dân địa phương đã quy tập, chôn cất hàng trăm liệt sĩ. Nghĩa trang xã Thanh Tâm hiện có hơn 200 ngôi mộ chưa xác định được danh tính...



Trào dâng ký ức - máu đào

Thứ Năm, 11 tháng 3, 2010

TÂM SỰ NỬA ĐÊM

ngày buồn dài lê thê! thức giấc nửa đêm viết thêm tâm sự buồn! ngày rét mướt mưa xuân thêm buồn lòng ! làm khô môi biết bao nhiêu lần rồi................... những ngày ngồi buồn như vậy hok hiểu sao học hok vào đi chơi cung hok vui xem tivi lại càng thấy chán ? ngồi 1 lúc chuyện này rùi qua chuyện khác cứ miên man nhớ lại ôi sao mà buồn quá đi . ngồi nhớ lại những ngày tháng học sinh cấp 3 cắp sách tới trường thật là vui buồn lẫn lộn? buồn vì những lần bị điểm kém bị phạt vì hok làm bài tập va những chuyện nhỏ nhặt linh tinh........ ôi chao bao nhiêu là chuyện buồn. nhưng cũng đâu ít những chuyện vui nào  những lần mình dc điểm 9 điểm 10 ai cũng vui những lần dc những cô gai đáng yêu cười duyên với mình thì ai vui cho nào .............ôi trời nhớ quá những kỷ niệm thân thương? nếu như mình có một điều ước mình sẽ ước thời gian cho mình ngược lại quá khứ 1 lần ko chỉ bởi những kỷ niệm mà còn bởi vì một người con gái (ui za sấu hổ chưa kìa   : kệ chứ) để có thể lấy lại cơ hội đã mất quá nhanh/vụt qua mà hok thể có lại dc??? nhưng phải chăng mình đã sai....thôi cứ để time chứng minh? miễn sao bi giờ mình đi ngủ va time sẽ cho mình ngược time về vui chơi ở mái trường trong những giấc mơ??? và cũng mong giấc mơ thật đẹp để mình khỏi hối tiếc khi tỉnh dậy!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!

Chủ Nhật, 7 tháng 3, 2010

8/3

hoa hồng này dành tặng riêng những bạn gái 12A8 xinh sắn dễ thương của nhà ta....... vì lý do xa cách vì địa lý cách ngăn và vì việc học tập bận gioonnnn?? không thể trực tiếp tặng hoa các quý bà quý cô 12A8 dc ???? kính mong chị em lương thứ và tha lỗi cho anh em chúng tôi   ( vẫn bít là ngại gì cách trở đường xa không đi xe buýt thì ra ga ta đi tàu ...... đến tặng hoa các bạn? nhưng giù gì cũng là không đến ) vậy thay mặt anh em tôi Dương Hoài Nam xin thay mặt anh em nói lời xin lỗi tới các quý cô? mong các cô tha lỗi? cũng nhân đây sin dc chúc các quý cô 8/3 tất cả các lời chúc tốt đẹp nhất? chúc các quý cô xinh dẹp giỏi giang và thành đạt nhận dc nhiều hoa nữa nhé!!!!!!!!!!!!!! 

Thứ Bảy, 6 tháng 3, 2010

8/3

tinh` hinh` la` sap' den' m8/3 rui`. cac' ban nam lop' minh` tinh' the' nao` di nhe'.
ko bit' cac' ban tinh' sao nhung ma` to' voi' "cuong vi" laf 1 lop; truong, chuc' toan` the? chi em nha` ta nhan duoc nhiu` hoa qua` va` tinh` cam? cua? phai' manh nhe'
hihi

Thứ Năm, 4 tháng 3, 2010

B DUY TIÊN HÀ NAM


NƠI TÔI SINH RA HÀ NAM QUÊ MẸ
NƠI TÔI LỚN LÊN NƠI CHO TÔI CÁI CHỮ
CHO TÔI BIẾT YÊU THƯƠNG
B DUY TIÊN
VA LỚP TÔI 10A8-11A8-12A8 B DUY TIÊN
HÃY QUA VÀ THĂM LỚP TÔI
12 A 8

bai toan tinh yeu

rồng nở hoa thì quí lắm đấy.

Ngày …tháng …năm…

Nhỏ ! Nhỏ thường cằn nhằn anh giống cây xương rồng khô khan và đầy gai, nhưng nhỏ nè, mỗi khi xương 


Anh chẳng biết viết thơ hay làm văn 
để tặng nhỏ. Anh chỉ thích Toán, Anh Văn
,Vi Tính…thôi. Không biết từ
 trước đến nay, nhỏ nhận được bao nhiêu
“tác phẩm” của mấy gã trồng si theo nhỏ nhỉ ? 
Có lẽ anh thiếu lãng mạn thật, anh chỉ thích những thứ rõ ràng, logic và có thể chứng minh một cách chắc chắn. Viết thơ, phổ nhạc thì anh mù tịt, anh chẳng biết nói sao cho nhỏ hiểu lòng anh bây giờ. Thôi thì, để anh làm một bài toán chứng minh cho nhỏ rõ tình cảm của anh nhé!


noi quy

 Tuyệt đối không post trực tiếp những vấn đề có liên quan đến văn hoá phẩm đồi truỵ

- Không up trực tiếp những vấn đề thuộc về bản quyền ( CD key, crack… )
- Không comment những lời lẻ, bình phẩm tư tưởng chống đối nhà nước
- Mọi bài vở lấy Weblog xin vui lòng ghi rõ nguồn bằng hyperlink !
Trân trọng ! 
Xin chân thành cảm ơn bạn đã xem qua những thông tin trên !.


TÔN TRỌNG MỌI NGƯỜI CHÍNH LÀ BẠN ĐANG TÔN TRỌNG BẠN !

nguoi quan ly


BÍ THƯ LỚP  :   DƯƠNG HOÀI NAM
QUÊ QUÁN   :    HÀ NAM
sđt                  :      01279802829
đại học công nghiệp hà nội
sở thick : các cô gái tóc ngắn
                  xinh sắn dễ thương
sở gét   :    ngủ trưa
gmail : anhloinaruto2@gmail.com
nick chat: anhloinaruto2@yahoo.com


   hãy khắc tên nhau vào trái tim
   để mai chia xa đỡ phải tìm
   mộy phút xa nhau ngàn phút nhớ
   một lân gặp lại van lần thương

y kien gi


CÁC ANH Ý KIẾN GÌ THI CỨ NÓI
NẾU GIÚP DC EM SẼ CỐ GẮNG
CÒN KHÔNG THÌ THÔI TẤT CẢ ANH EM ? CÓ GÌ CỨ HỎI TRỰC TIẾP Ở ĐÂY
ANHLOINARUTO2 SẼ TRẢ LỜI SỚM  NHẤT CÓ THỂ HOẶC GỌI ĐT CHO TỚ
01279802829

HÃY ĐỂ LẠI Ý KIẾN TRỰC TIẾP TRÊN TRANG BLOG NÀY BẰNG CÁCH NHÁY VÀO CHỮ ĐĂNG NHẬN XÉT Ở BÊN DƯỚI
ĐĂNG NHẬP BẰNG TÀI KHOẢN GMAIL CỦA BẠN VÀ ĐỂ LẠI NHẬN XÉT

Thứ Tư, 20 tháng 1, 2010

tuoi lam giau

Tuổi nào có thể làm giàu?

Tuổi nào có thể làm giàu?
Rất nhiều bạn trẻ khó tin khi nghe ai đó trở thành triệu phú đôla khi mới 11 tuổi, nhất là khi ở VN, chúng ta v

Thứ Tư, 13 tháng 1, 2010

tree - leaf and wind

CÂY: Lí do tôi được gọi là cây vì tôi thích vẽ cây, một thời gian dài, tôi vẽ một cái cây nhỏ ở góc những bức tranh của tôi. Tôi từng hẹn hò với 5 cô gái khi tôi còn học dự bị đại học,trong số đó có một người tôi rất mến, rất mến nhưng lại không có đủ can đảm để làm wen với cô ấy. Cô ấy ko có khuôn mặt xinh đẹp, ko có những ngón tay thon dài, ko có một ngoại hình đặc biệt, cô ấy là một cô gái hết sức bình thường.
Tôi thích cô ấy, thực sự thích cô ấy, tôi thích sự ngây thơ, thích nét tinh nghịch thích sự thông minh,dễ thương và sự yếu ớt của cô ấy. Lý do tôi ko ngỏ lời với cô ấy vì tôi nghĩ người bình thường như cô ấy thì hợp với tôi. Tôi cũng sợ rằng khi yêu nhau rồi những tình cảm tốt đẹp tôi dành cho cô ấy sẽ tan vỡ. Một phần tôi la các tin đồn về chuyện tình cảm của tôi sẽ làm tổn thương cô ấy. Tôi nghĩ nếu cô ayys thật sự dành cho tôi thì cuối cùng cô ấy cũng là của tôi. Vì thế tôi ko việc gì phải bỏ mọi thứ vì cô ấy. Cô ấy đã ở bên tôi 3 năm và luôn nhìn tôi theo đuổi các cô gái khác. Tôi đã làm cô ấy khóc suốt 3 năm đó.
Cô ấy muốn làm một diễn viên giỏi nhưng tôi lại là một đạo diễn vô cùng khắt khe. Khi tôi hôn người bạn gái thứ 2 thì cô ấy từ đâu đi tới, cô ấy rất bối rối nhưng cũng chỉ cười và nói “ Cứ tự nhiên” trước khi chạy đi. Ngày hôm sau, mắt cô ấy sưng như một hạt dẻ. Tôi cố tình ko hiểu vì sao cô ấy khóc và chọc cô ấy suốt ngày hôm đó. Khi mọi người về hết cô ấy ngồi khóc một mình trong lớp. Cô ấy không biết tôi quay lại lớp để lấy đồ và đã ngồi nhìn cô ấy khóc hơn một tiếng.
Người bạn gái thứ tư của tôi ko thích cô ấy. Có lần hai người cãi nhau, tôi biết theo tính cách của cô ấy cô ấy kho phải người gây chuyện nhưng tôi vẫn đứng về phía bạn gái mình. Tôi năng cô ấy và cô ấy nhìn tôi với ánh mắt ngỡ ngàng. Khi đó tôi ko buồn quan tâm đén cô ấy và bỏ đi với người bạn gái của mình.
Ngày hôm sau, cô ấy vẫn đùa giỡn với tôi như ko có chuyện gì xảy ra. Tôi biết cô ấy bị tổn thương nhưng tôi nghĩ cô ấy ko biết tôi cũng đau như cô ấy vậy.
Khi tôi chia tay với người bạn gái thứ 5, tôi đã hẹn hò với cô ấy. Sau khi đi chơi và ngày tôi đã nói với cô ấy tôi muốn chia tay. Còn cô ấy cũng nói là cô ấy bắt đầu quen một người con trai khác. Tôi biết người đó là ai, người đó đã theo đuổi cô ấy một thời gian dài, một người rất tốt,năng động và đầy sức sống. Việc người đó thích cô ấy đã được bàn tán trong trường một thời gian dài.
Tôi ko thể nói với cô ấy biết là tim tôi đau như thế nào, tôi chỉ cười và chúc mừng cô ấy. Khi tôi về nhà tim tôi đau đến mức tôi không thể đứng vững nổi nữa, giống như có một tảng đá nặng đè lên ngực tôi. Tôi ko thở nổi, muốn hét thật to nhưng ko thể. Nước mắt rơi, tôi gục ngã và khóc. Đã bao nhiêu lần tôi nhìn cô ấy khóc vì tôi, khi tôi ko chịu hiểu cảm giác của cô ấy.
Sau khi tốt nghiệp, tôi cứ đọc mãi cái tin nhắn được gửi 10 ngay sau đó, nó nói “ lá rời cây là vì gió cuốn hay vì cây ko giữ lá lại?”
LÁ: Suốt thời còn học dự bị đại học, tôi rất thích nhặt lá, tại so ư? Tại vì tôi thấy để một cái lá rời khỏi cây mà nó đã dựa dẫm lâu như vậy cần phải rất can đảm. Suốt thời gian đó, tôi luôn ở rất gần mtj người con trai, nhưng ko pải là bạn trai mà chỉ là bạn bình thường. Khi anh ấy có người bạn gái đầu tiên tôi. Tôi học được một cảm giác mà trước giờ tôi không nghĩ là mình không thể có, sự ghen tỵ. Nỗi cay đắng đó ko thể diễn tả thành lời, giống như cực điểm của sự đau khổ vậy. Sau đó 2 tháng họ chia tay, tôi chưa kịp vui mừng thì anh ấy lại quen tiếp một cô gái khác.
Tôi thích anh ấy và tôi biết rằng anh ấy cũng thích tôi. Nhưng tại sao anh ấy lại không hề biểu hiện? Tại sao anh ấy thích tôi lại không chịu bắt đầu trước. Mỗi lần anh ấy có bạn gái mới là mỗi lần tim tôi đau nhói. Thời gian trôi qua, tim tôi đã vì anh ấy mà tổn thương rất nhiều. tôi đã bắt đầu tin rằng đó chỉ là tình cảm đơn phương của mình tôi mà thôi. Nhưng nếu anh ấy không thích tôi tại soa anh ấy lại đối xử tốt với tôi như vậy. nó khác xa với việc mà anh ấy làm vì một người bạn. thích một người sao khổ vậy> tôi biết anh ấy thích gì, biết sở thích của anh ấy nhưng tình cảm anh ấy dành tôi thì tôi không thể hiểu được cũng như không mở lời được.
Trừ việc đó ra thì tôi muốn được ở bên cạnh anh ấy, quan tâm anh ấy chăm sóc và yêu anh ấy, hi vọng một ngày đẹp trời nào đó anh ấy sẽ thay đổi và yêu tôi kiểu như chờ điện thoại của anh ấy mỗi đêm, muốn anh ấy gửi tin nhắn cho mình. Tôi biết dù anh ấy bận thế nào anh ấy vẫn dành thời gian cho tôi. Bởi vì như vậy nên tôi đã chờ anh ấy. ba năm thật khó để trôi qua nhiều lúc tôi nghĩ đến việc bỏ cuộc. Thỉnh thoảng tôi tự hỏi tôi có nên tiếp tục chờ đợi nữa hay không? Nỗi đau, sự tổn thương và sự ám ảnh đã theo tôi suốt 3 năm.
Cho đến năm tôi sắp tốt nghiệp, một chàng trai nhỏ hơn tôi một tuổi đã công khai theo đuổi tôi. Mỗi ngày anh ấy đều thể hiện tình cảm với tôi, anh ấy như một cơn gió cố thổi chiếc lá ra khỏi cành cây mà nó dựa dẫm. Ban đầu tôi thấy hơi khó chịu nhưng dần dần tôi đã dành cho anh ấy một góc nhỏ trong tim mình. Cuối cùng tôi nhận ra rằng một cơn gió có thể làm cho tôi hạnh phúc, có thể thỏi tôi đến một vùng đất tốt đẹp hơn, cho nên cuối cùng tôi đã quyết định rời khỏi cấy. nhưng cái cây chỉ cười và không hề giữ tôi ở lại.
“ Lá lìa cành là vì gió thổi hay vì cây không giữ lá lại.”
GIÓ: Bởi vì tôi thích một cô gái được gọi là lá, bởi vì cô ấy quá dựa dẫm vào cây nên tôi mới phải trở thành một cơn gió mạnh, một cơn gió có thể cuốn cô ấy đi. Lần đầu tiên tôi gặp cô ấy khoảng một tháng sau khi tôi chuyển trường. Tôi nhìn thấy một cô gái nhỏ nhắn hay ngồi nhìn đội trưởng và tôi chơi bóng đá. Suốt thời gian ấy cô ấy ngồi một mình hay ngồi với những người bạn chỉ để nhìn đội trưởng. Khi anh ấy nói chuyện với những cô gái khác, tôi thấy sự ghen tị trong mắt cô ấy. Khi anh ấy nhìn cô ấy tôi thất nụ cười trong mắt cô ấy. Nhìn cô ấy trở thành một sở thích của tôi, cũng như cô ấy thích nhìn anh ấy vậy. Một ngày cô ấy không xuất hiện nữa, tôi cảm thấy cái gì trống vắng mà tôi không giải thích được cảm giác của tôi lúc đó. Cảm giác khó chịu lắm. Buổi đó đội trưởng cũng không đến, tôi đã đến lớp họ, đứng ngoài và tôi nghe tiêng anh ta mắng cô ấy. Mắt cô ấy ngân ngấn nước khi anh ta đi. Ngày hôm sau tôi lại thấy cô ấy bình thường, vẫn ngồi đó và ngắm nhìn anh ta. Tôi đi qua cô ấy và cười, tôi viết tin nhắn và đưa cho cô ấy, cô ấy hơi ngạc nhiên, cười rồi nhận tờ giấy của tôi. Ngày hôm sau cô ấy xuất hiện, đưa tôi mảnh giấy rồi đi.
“Trái tim của gió quá nặng nề, gió không thể thôi đi được đâu.”
“Không phải tại chiếc lá quá nặng nề mà bởi vì chiếc lá không muốn rời cây.”
Tôi đã trả lời tin nhắn của cô ấy như vậy, dần dần cô ấy chấp nhận những món quà và điện thoại của tôi. Tôi biết người mà cô ấy yêu không phải là tôi. Nhưng tôi có linh cảm nào đó là tôi có thể làm cô ấy thích tôi. Trong vòng 4 tháng tôi đã công khai tình cảm với cô ấy không dưới 20 lần. Mỗi lần như vậy cô ấy đều chuyển đề tài.nhưng không vì thế mà tôi bỏ cuộc. Nếu tôi đã quyết định muốn có cô ấy, tôi sẽ làm mọi cách để cô ấy thích tôi. Tôi không thể nhớ nổi là tôi đã tỏ tình với cô ấy bao nhiêu lần. Mặc dù cô ấy cố lảng tránh nhưng tôi vẫn nuôi hi vọng, hi vọng một ngày cô ấy làm bạn gái của tôi.
Một lần tôi gọi điện cho cô ấy nhưng cô ấy không nói gì, tôi hỏi “Em đang làm gì đấy? Sao em không nói gì?” Cô ấy nói “Đầu em đau lắm” “Hả” “Đầu em đau lắm” Cô ấy lặp lại to hơn. Tôi vội cúp máy và đến nhà cô ấy. Khi cô ấy vừa ra mở của, tôi đã ôm ghì lấy cô ấy vào lòng….và từ hôm đó…chúng tôi là một cặp.
“ Vậy lá rời cây là do gió thổi hay vì cây không giữ lá lại”


CÂY- LÁ- GIÓ
Có một thời lá đã yêu cây. Yêu tha thiết âm thầm chờ đợi. Cây hững hờ nhưng lá không dỗi hờn. Thu đến rồi lá cũng chẳng rời cây.
Cây vô tình mền mại say đắm. Mãi phiêu lưu giữa nhưng loài hoa khác. Lá khóc òa rồi lặng thinh ngơ ngác. Gió cuốn rồi lá có ra đi.
Nhiệt thành mang trái tim si. Gió mạnh mẽ đến ôm thân lá gầy. Ở bên gió lá là tất cả, cả trời hạnh phúc tự do. Gió vẫn thổi đưa lá bay xa, đưa lá đến nơi chân trời mới. Một mùa đông sang buốt giá lạnh lùng nhưng chiếc lá đã không cô đơn.
Đến một ngày cây chợt hiểu ra, không có lá cây bỗng thành vô nghĩa. Cây lo sợ trước cơn gió lạ, sợ nỗi vô hình rằng lá sẽ rời cây. Quá muộn màng khi gió xoay cuốn, những kí ức một thời của lá. Lá vĩnh viễn về nơi xa quá vì cây lạnh hay bởi gió cuốn đi.
Nhiệt thành mang trái tim si. Gió mạnh mẽ đến ôm thân lá gầy. Ở bên gió lá là tất cả, cả trời hạnh phúc tự do. Gió vẫn thổi đưa gió bay xa, đưa lá đến nơi chân trời mới. Một mùa đông sang buốt giá lạnh lùng nhưng chiếc lá đã không đơn.

Thứ Hai, 11 tháng 1, 2010

chào cả nhà chúc ả nhà thi tốt sang năm mới ăn tết thật ngon kiếm được nhiêu